Tả đề một bức thơ hồng
Từ ngày mượn xác hồng trần đến nay
Bút thần tinh khiết tỏ bày
Lời châu tiếng ngọc ra tài minh oan?
Ngỏ cùng nam nữ trần gian
Ta xin từ giã xóm làng ở đây
Gót hài tách dậm đàng mây
Chơn vàng đạp gió lầu tây ta về
Đau lòng giọt lệ tràn trề
Châu rơi lã chã thảm thê dương trần
Từ ngày xa cách am vân
Phân tay thầy tớ muôn phần đắng cay
Thương dời mượn xác tỏ bày
Mến vì dân chúng đêm ngày chẳng an
Thương dân chịu mãi cơ hàn
Đói no hai lẽ chẳng màng chi thân
Miễn cho già trẻ bước lần
Qua đường đạo đức chẳng cần chi ta
Kêu trần dụng tiếng Bá Nha