Thơ từ giã

Réo dân như thể tỳ bà cung Tiên

Xuống trần nhằm lúc đảo diên

Thấy dân khổ não ta phiền dạ ta

Bốn phương chiến sự can qua

Nạn dân ách nước cửa nhà tiêu tan

Thấy dân dạ nọ nào an

Khai đường đạo đức luận bàn với dân

Cớ dân ách nước cửa nhà tiêu tan

Thấy dân dạ nọ nào an

Khai đường đạo đức luận bàn với dân

Cớ sao dân lại chẳng cần

không lo tu niệm nói lần thả trôi

Dương trần ở bạc như vôi

Lời ta chỉ bảo dân thời bỏ qua

Thương dân chẳng kể thân già

Xuống trần chịu khổ dạy mà mà chúng dân

Ta đây nào quản tấm thân

Vì thương trần thế lãnh phần giáo khuyên

Mấy năm phổ độ ưu phiều

Lao tâm mật trí đảo quyền nổi trôi

Leo cây rời lại qua chồi

Trèo non lặn suối đứng ngồi nào an

Thân ta lộn xộn trần gian

Thế trần đâu biết nảo tàng là ai

Giả làm thầy thuốc hôm mai

Ẩn nơi trần thế tỏ bày cho dân

Thôn quê thành thị xa gân

Trả lời